Thứ Năm, 18 tháng 3, 2021

Hai Viên Gạch Xấu Xí
Hai viên gạch xấu xí - Góc suy ngẫm, ngẫm, suy ngẫm, ngẫm về cuộc sống

Đến miền đất mới, các vị sư phải tự xây dựng mọi thứ. Họ mua đất, gạch, mua dụng cụ và bắt tay vào việc. Một chú tiểu được giao xây một bức tường gạch. Chú rất tập trung vào công việc, luôn kiểm tra xem viên gạch đã thẳng thớm chưa, hàng gạch có ngay ngắn không. 

Công việc tiến triển khá chậm vì chú làm rất kỹ lưỡng. Tuy nhiên, chú không lấy đó làm phiền lòng bởi vì chú biết mình sắp sửa xây một bức tường tuyệt đẹp đầu tiên trong đời. 

Cuối cùng, chú cũng hoàn thành công việc vào lúc hoàng hôn buông xuống. Khi đứng lui ra xa để ngắm nhìn công trình lao động của mình, chú bỗng cảm thấy có gì đó đập vào mắt: mặc dù chú đã rất cẩn thận khi xây bức tường song vẫn có hai viên gạch bị đặt nghiêng. Và điều tồi tệ nhất là hai viên gạch đó nằm ngay chính giữa bức tường. Chúng như đôi mắt đang trừng trừng nhìn chú. Kể từ đó, mỗi khi du khách đến thăm ngôi đền, chú tiểu đều dẫn họ đi khắp nơi, trừ đến chỗ bức tường mà chú xây dựng. 

Một hôm, có hai nhà sư già đến tham quan ngôi đền. Chú tiểu đã cố lái họ sang hướng khác nhưng hai người vẫn nằng nặc đòi đến khu vực có bức tường mà chú xây dựng. 

Một trong hai vị sư khi đứng trước công trình ấy đã thốt lên: 

- "Ôi, bức tường gạch mới đẹp làm sao!". 

- "Hai vị nói thật chứ? Hai vị không thấy 2 viên gạch xấu xí ngay giữa bức tường kia ư?" - chú tiểu kêu lên trong ngạc nhiên. 

- "Có chứ, nhưng tôi cũng thấy 998 viên gạch còn lại đã ghép thành một bức tường tuyệt vời ra sao" - vị sư già từ tốn. 

Đôi khi chúng ta quá nghiêm khắc với bản thân mình khi cứ luôn nghiền ngẫm nhưng lỗi lầm mà ta đã mắc phải, cho rằng cả thế giới đều nhớ đến nó và quy trách nhiệm cho ta. Chúng ta đã hoàn toàn quên rằng đó chỉ là 2 viên gạch xấu xí giữa 998 viên gạch hoàn hảo. 

Và đôi khi, chúng ta lại quá nhạy cảm với lỗi lầm của người khác. Khi bắt gặp ai mắc lỗi, ta nhớ kỹ từng chi tiết. Và hễ có ai nhắc đến tên người đó, ta lại liên hệ ngay đến lỗi lầm của họ mà quên bẵng những điều tốt đẹp họ đã làm. Cần phải học cách rộng lượng với người khác và với chính mình. Một thế giới nhân ái trước hết là một thế giới nơi lỗi lầm được tha thứ.

------------------------------------

Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2020

Ở Đời Đừng Vội Phán Xét Ai Cả
Cuộc sống đâu lường trước được điều gì, vì vậy đừng vội đánh giá hay phán xét ai cả, hãy nhớ, những gì xảy ra với người khác cũng có thể xảy ra với mình, mình không là người khác thì không thể hiểu được mọi góc khuất.
Xem video bên dưới lại càng thấm thía bởi những câu nói hay nhức nhối, đọc mà vỡ òa nước mắt.
#gocsuyngam #ngam #suyngam



-----------------------------------

NGẪM - GÓC SUY NGẪM - NGẪM VỀ CUỘC SỐNG
https://www.ngam.com.vn/
Tiktok: NGẪM
Youtube: NGẪM 

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2020

Cô Gái Trẻ Để Lộ Bầu Ngực, Quần Áo Xộc Xệch Cho Ông Lão Ngậm Vú
Cô gái trẻ để lộ bầu ngực, quần áo xộc xệch cho ông lão ngậm vú, có tên là “Simon và Perot” - Bức tranh sơn dầu của Rubens. Những người lần đầu tiên bước vào viện bảo tàng đã cảm thấy kinh ngạc khi nhìn thấy bức tranh này, có người còn cười và chế nhạo. Sao có thể treo bức tranh như vậy ngay cửa chính viện bảo tàng?    

Simon và Perot - Tranh sơn dầu của Rubens 


Nhưng người dân nước Puerto Rico thì rất kính trọng bức tranh này, hoặc cảm động rơi nước mắt. Cô gái trẻ để lộ bầu ngực là con gái của ông, ông lão chính là cha cô gái. Simon trong bức tranh chính là người anh hùng đã đấu tranh đòi độc lập cho nước Puerto Rico, nhưng bị bắt giam vào ngục và bị kết tội “cấm thực”. Ông già chết dần chết mòn, lúc lâm chung con gái ông vừa sinh con đến thăm cha. Nhìn thấy cơ thể suy nhược của cha, không muốn cha chết thành con ma đói. Cô đã cởi áo, đưa dòng sữa của mình cho cha bú. Cùng một bức tranh, có người cười nhạo, có người cảm động. Người không biết được câu chuyện thật sự đằng sau bức tranh sẽ chế giễu, người biết sẽ cảm thấy đau lòng. Đi xem triển lãm hội họa và nhiếp ảnh, có nhiều bức tranh khỏa thân. Bạn nhìn ngắm bức tranh ấy với cái nhìn nghệ thuật hay với cái nhìn dung tục? Sự vật tự nó không thay đổi, nhưng khác biệt là ở cách nhìn!

Kết luận:

Đừng vội phán xét sự vật, sự việc hay con người qua bề nổi bên ngoài. Bạn đã không ở vào hoàn cảnh của người khác thì vốn dĩ bạn đã không hiểu bản chất thật sự của nó là như thế nào. Vì vậy hãy cẩn thận lời nói, lời nói khi đã nói ra giống như mũi tên bắn ra không thể nào thu lại được, vết thương bằng đao kiếm thì lành nhanh, nhưng vết thương bởi lời nói có lẽ sẽ làm đau con tim mãi mãi.
Những phán xét sai lầm có thể dẫn đến hậu quả rất lớn cho người khác và đôi khi cho chính sự nghiệp hay cuộc sống của bạn.

-----------------------------------

NGẪM - GÓC SUY NGẪM - NGẪM VỀ CUỘC SỐNG
https://www.ngam.com.vn/
Tiktok: NGẪM
Youtube: NGẪM